Header Ads

BTCClicks.com Banner

The Nice Talks

Công an: Nhvậy là chồng chị đã mất tích một tuần nay. Chị hãy tả ngoại hình anh ấy.
Thiếu phụ (sụt sịt): Vâng, khuôn mặt chồng em tròn tròn. Anh ấy mặc chiếc áo trắng em mua 72 ngàn ở chợ Hàng Da tháng trớc. Quần màu xanh tím than 97 ngàn mua ở Trần Nhân Tông. Ôi khổ quá, tại sao anh lại mặc chiếc quần ấy, em đã đính lại chiếc cúc túi sau cho anh đâu! Mà đi đâu lại quên đeo cà vạt nữa chứ! Em đã dặn đi dăn lại là đi làm là phải ăn mặc tề chỉnh cơ mà. Anh ấy đi đôi giày giả da em phải gửi mua tận Sài gòn, trông còn mới lắm. Chiếc áo may ô mặc ba hôm rồi vẫn cha thay. Anh có nhthế bao giờ đâu! Chồng em phụ trách tin học ở một công ty máy tính. Công việc bận lắm nhng không bao giờ về muộn, vì hôm nào em cũng gọi điện cho anh lúc năm giờ hai mơi phút. Mà về muộn thế nào đ­ợc, còn phải thổi cơm, giặt quần áo, trông con nữa chứ. Nhng tuần trớc gọi điện thấy bảo anh ấy không đến cơ quan. Mà cả thký riêng cũng đi công tác. Mấy hôm nay em bận quá, nên hôm nay mới đến báo các anh. Vắng chồng chẳng có ai rửa bát, quét nhà. Mà tiệm làm đầu con Mai gần nhà hôm qua lại nghỉ, phải đi nửa buổi mới tìm đợc tiệm khác vừa ý. Không hiểu chồng em có thể đi đâu đợc nhỉ nếu nhtrong túi chỉ có chứng minh thvà năm mơi hai ngàn năm trăm đồng. Mà tờ hai ngàn rách một góc rồi, chẳng biết còn tiêu đợc không. . .

loading...